TÂM SỰ CỦA S
Trăm năm trăm cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghép nhau
Sinh ra S đã trắng tròn
Lại có gió biển, S càng xinh thêm
Thế nên lắm kẻ rập rình
Suốt ngày ve vãng đòi rinh về nhà
Như anh hàng xóm đại gia
Lắm tiền, nhiều đất, lại quyền trong tay
Vừa doạ, vừa dỗ hằng ngày
S mà không chịu se duyên .. coi chừng
Anh đây chẳng kém Thuỷ tinh
Hô mưa gọi gió nhấn chìm S ngay
Nghe xong S đã rụng rời
Liền qua gợi ý xin đòi trầu cau
Ngờ đâu hắn phán một câu
Cho không tao lấy, trầu cau cái gì
Nhu mì S mới lầm lỳ
Hoãn binh, tìm kế thoát dần Thuỷ tinh
S lại nghĩ tới Sơn tinh
Người trong quá khứ, sức đầu cha ông
Cũng từng hẹn nước thề non
Nhưng mà thất bại do không hiểu mình
Nghe đâu anh ấy rất giàu
Lại thêm tính khí cao bồi miền tây
Thấy việc nghĩa khí làm ngay
Không ngại quá khứ, phân chia giàu nghèo
Thế mà S lại nghĩ sâu
Không biết thằng đó có Gà; Voi;... không?
Mà loại "chín" giống cha ông
Chứ đồ sính lễ Tê Pê (TPP) làm gì!
Thôi thì phận gái nhu mì
Cho chi nhận lấy chớ đòi giá cao
Miễn sao vẫn giữ trắng tròn
Thoát thân bảy nồi ba chiềm lênh đênh
Nguyện giữ mệnh nước cùng non
Bàn thờ tộc họ êm đềm thiêng thu
By Nguyen Cao Hung
0 nhận xét:
Đăng nhận xét